Monday, March 30, 2015

KHÔNG CÓ NGƯỜI CƯỜI ANH , LÀ CHÍNH ANH ĐANG KHỞI VỌNG TƯỞNG, PHÂN BIỆT, CHẤP TRƯỚC

Tu hành là tu cái gì? Không gì khác hơn, buông bỏ mà thôi. Chân thật chịu buông bỏ, từ nơi phương hướng lớn chúng ta tường tận rồi, thế nhưng ở trên tế hạnh, từng ly từng tí, chúng ta phải có thể vận dụng được. Thí dụ mặc áo ăn cơm có chấp trước hay không? Hôm nay muốn lựa vài món vừa miệng, cơm rau ngon, có được không? Không được! Vì sao không được vậy? Loại ý niệm này giúp cho tâm tham của bạn thêm lớn, chính là tập nhân trong tam nhân mà phía trước đã nói. 
Phải có thái độ như thế nào? Tuỳ duyên! Nghĩ đến Thích Ca Mâu Ni Phật khi xưa còn ở đời, đời sống của ngài là ra bên ngoài khất thực, cho thứ gì ăn thứ đó, không có phân biệt, không có chấp trước, Phật làm ra tấm gương cho chúng ta xem. 
Ngày nay ba bữa cơm của chúng ta có người làm thay, họ làm thứ gì thì chúng ta ăn thứ đó, không có chút phân biệt, đó là gì? Đó gọi là tu hành, đó gọi là phá chấp. Ăn cơm phá chấp trước, uống trà phá chấp trước, không nên chú trọng loại trà này loại trà kia. Có rất nhiều người khi uống trà tương đối chấp trước đối với phẩm trà. Tôi cũng có rất nhiều người tặng cho tôi những loại trà này, thế nhưng tôi thường hay nghĩ họ tặng cho tôi tặng thật oan uổng, vì sao vậy? Tôi không hiểu phẩm chất của trà, tôi thấy đều như nhau, tôi không biết loại lá trà nào tốt, loại lá trà nào không tốt, tôi không biết, không nghĩ đến những thứ này, không bận tâm những thứ này, tất cả đều tốt. Mặc quần áo, chính tôi gần như không có mua quần áo, từ lúc xuất gia đều là mặc đồ của người khác. Khi mới xuất gia là mặc quần áo cũ của những vị hoà thượng, họ có quần áo mới không mặc quần áo cũ nữa, chúng tôi liền lấy quần áo cũ về mặc, còn có miếng vá, năm đầu xuất gia bạn xem quần áo của tôi đều có miếng vá. Bách Nạp Y, người ta tặng thứ gì thì mặc thứ đó, chỉ cần vừa dặn thì tốt, nếu không vừa dặn thì sửa lại một chút, không có lựa chọn, không có cầu kỳ. Ở ngay trong đời sống này, mặc áo ăn cơm uống nước, đối nhân xử thế tiếp vật, không có thứ nào không tốt, ở ngay trong đó thường sanh tâm hoan hỉ.
Với cái ăn, ăn được no thì tốt rồi, quần áo mặc được ấm là được, không cầu kỳ bất cứ thứ gì. Người tại gia học Phật cũng vậy. Năm đầu có đồng tu nói với tôi, dường như họ không có chọn lựa, đạm bạc qua ngày, mặc đi ra người khác cười ngạo. Tôi thành thật nói với họ người khác không có cười anh, là chính anh đang khởi vọng tưởng, phân biệt, chấp trước, người ta cười anh vào lúc nào? Nếu thật là đang cười ngạo anh, thì họ đang tạo nghiệp, anh đang nâng cao cảnh giới, vậy làm sao giống nhau chứ? Cho nên nói mặc cái thứ này ra đường người ta cười chết, tôi liền nói với họ, cười chết là họ chết, chứ không phải anh chết, họ chết là đúng, có liên quan gì với anh? Anh không cảm thấy khó coi thì được rồi.
Cho nên quần áo mặc được sạch sẽ, mặc được giản dị thì tốt! Một bộ quần áo chí ít có thể mặc được tám đến mười năm, cho nên bạn không cần phải mất thời gian đi chọn quần áo, không cần phải tốn món tiền này, có thể tiết kiệm lại, đời sống rất tự tại, trà thô cơm nhạt, hân hoan vui vẻ, trong nhà Phật nói rất hay “thường sanh tâm hoan hỉ”. 
Cho nên người xưa nói rằng “lo buồn khiến cho người già”, bạn không có lo buồn, bạn không có phiền não, bạn không có phân biệt, chấp trước, bạn liền có thể trẻ mãi không già, tuổi tác tuy là thêm lớn, thân thể của bạn sẽ không suy yếu. Tuổi tác lớn rồi, thân thể suy yếu, vì sao vậy? Là phân biệt, chấp trước quá nhiều, vọng niệm quá nhiều, thứ này có thể làm cho người ta già đi. Bạn không có vọng niệm, không có vọng tưởng, không có phân biệt, không có chấp trước, người làm sao già chứ? Cho nên đó là nói đến cái đạo dưỡng sanh, đều phải dựa vào trí tuệ. Trí tuệ đức tướng đều là trong tự tánh chính mình vốn sẵn đầy đủ. Biết được khởi tâm động niệm phân biệt chấp trước là chướng ngại, cái thứ này phá hư đi đức tướng trong tự tánh của chúng ta, không phải do nhân tố khác, đó là do chính mình. 
Chính mình có thể buông bỏ phân biệt, chấp trước, cảnh giới bên ngoài không có chút liên quan gì đối với chúng ta, đó là thành tựu Bát Nhã. Phiền não của bạn nhẹ, trí tuệ thêm lớn, phiền não không còn, trí tuệ liền hoàn toàn hiển lộ.
Lão Pháp Sư TỊNH KHÔNG
A DI ĐÀ PHẬT !



Wednesday, March 4, 2015

Cư sĩ tại gia có nên tụng Chú Lăng Nghiêm không?

Có rất nhiều người nói Chú Lăng Nghiêm chỉ dành cho các vị xuất gia thôi, người Phật tử tại gia không được trì tụng, có đúng không? Xin hãy nghe bài giảng của Ngài Tuyên Hóa, Ngài là một vị Thánh tăng thời hiện đại, Ngài xiển dương Chú Lăng Nghiêm, xuất gia hay tại gia đều tụng được hết…
Có người còn nói hong được tụng Kinh Pháp Hoa, tụng là bị trổ nghiệp xuôi xẻo, có người tụng Kinh Pháp Hoa từ nghèo mà trở nên giàu có, có người chưa tụng lại giàu nhưng khi tụng thì bị phá sản. Giàu hay nghèo là do các nhân mình đã gieo ở kiếp trước, gieo nhân xấu gặt quả xấu, gieo nhân tốt gặt quả tốt, nếu mình không tụng Kinh Pháp Hoa mà khi nhân duyên hội đủ thì quả xấu do mình đã gây ra từ nhiều kiếp trước cũng sẽ trổ thôi à, đâu liên quan đến việc do mình tụng Kinh Pháp Hoa mới bị vậy đâu.
Có người bảo P: còn trẻ mà thờ Bồ Tát thì không nên, để lớn tuổi mới được thờ (thật sự là biết thờ sớm chừng nào thì sẽ tốt chừng ấy)
Có người bảo có bầu không nên đi Chùa (thật ra là đi Chùa càng nhiều càng tốt chừng ấy)
Có người còn bảo không nên tụng “Chú vãng sanh”. Nếu tụng sợ bị xuôi xẻo, chết chóc. Ui trời, cầu vãng sanh mà sợ tụng Chú vãng sanh. Ngày nào P cũng tụng cầu cho mình được chết sớm mà có được đâu, mà Chú vãng sanh là “bạt nhứt thiếp nghiệp chướng” mình càng phải tụng nhiều cho nghiệp mình nhẹ đi thêm chứ xuôi xẻo gì đây (nghiệp nhẹ rồi mình còn sống lâu hơn nữa chứ xuôi xẻo gì….), không phải ai cũng dễ chết đâu, mình chưa tới số, có người trù mình chết cũng chết không được, mà mình đã hết nghiệp rồi thì không người trù, khỏi tụng cũng chết như thường thôi. Bằng chứng là có những người bị bệnh nằm liệt giường năm này qua năm khác cầu cho được chết sớm để bớt khổ mà có được như ý muốn đâu
Thật ra Kinh, Chú của Phật cốt lõi là để giúp chúng sanh giải trừ tham, sân, si, giúp cho tâm thanh tịnh, đem lại lợi lạc cho mình không lý gì được tụng Kinh này, không được hay không nên tụng Kinh kia, Chú này được tụng còn Chú kia thì không…Mình xem mình có duyên với bộ Kinh nào hay Chú nào của Phật thì cứ chọn cho mình bộ Kinh/Chú đó để hành trì hằng ngày thôi và chọn cho mình một pháp môn tu hoặc niệm Phật hoặc Thiền v.v…Nếu tu niệm Phật cầu sanh Tịnh độ, niệm Phật miên mật mà mình thích tụng thêm Kinh Pháp Hoa, Chú Lăng Nghiêm, v.v…thì mình cứ tụng chẳng sao cả, tụng xong thì tất cả công đức mình đều hồi hướng về tây Phương đâu có sao, như hổ mà mọc thêm cánh thôi…Điều quan trọng là mình giữ vững tâm theo một pháp môn chính, còn những cái khác là phụ, giúp thêm cánh cho mình bay vững vàng hơn, chứ mà hôm nay Thiền, mấy tháng sau lại tu Tịnh, chạy lòng vòng thì kết quả sẽ không đi đến đâu hết
Trong Kinh có nói: vào thời mạt Pháp, Thiên ma sẽ sai các quyến thuộc của ma xuống làm đệ tử Phật môn để phá giáo pháp của Phật…chỉ có trùng sư tử mới ăn được thịt của sư tử.
Hòa thượng Tuyên Hóa giảng: nếu trên thế gian này không còn người nào tụng Chú Lăng Nghiêm thì Thiên ma sẽ xuất hiện, còn một người trì tụng thì Thiên ma Ba Tuần không dám xuất hiện vì chúng chỉ sợ nhất là Chú Lăng Nghiêm, chúng muốn tiêu diệt nhất là Chú Lăng Nghiêm, khi pháp bắt đầu diệt thì Chú Lăng Nghiêm sẽ mất trước nhất, kể cả Kinh Lăng Nghiêm, lúc đó Thiên ma Ba Tuần sẽ xuất hiện hoành hành đầy dẫy khắp nơi, lúc ấy sẽ không có Trời, đất, không có Phật, chúng tuyệt đối chẳng sợ gì. Cho nên Tôi khuyên mỗi người Phật tử tại gia hay xuất gia học thuộc lòng Chú Lăng Nghiêm và trì tụng mỗi ngày. Đây chính là hộ pháp và khiến cho pháp tồn tại lâu dài, đừng xem thường không có ý nghĩa và quan hệ gì. Hiện tại ở đây chỉ có mấy chục người nghe giảng Chú Lăng Nghiêm nhưng chính mấy chục người này nghe giảng đã giữ chân của bọn Thiên Ma, khiến chúng hoảng sợ khi đề cập đến Chú này. Tôi đã nghiên cứu Phật pháp nhiều năm, không dám nói là hoàn toàn hiểu biết hết Chú Lăng Nghiêm và Chú Đại Bi nhưng bạn không thể nói Tôi hiểu biết nhiều cũng không thể nói Tôi hiểu biết ít, có một lần đệ tử của Tôi nói Chú Lăng Nghiêm thật là làm cho con bối rối, không cách chi con học và nhớ được, đừng nhìn biển mà thở dài, đừng nghĩ Chú như biển cả, mà ra vẻ bạn không khi nào học thuộc nó, Tôi chỉ cho bạn một phương pháp, đừng có học hết một lần mà phải học từng câu, từng hàng, từng hàng, khi bạn học thuộc câu đầu thì học câu kế tiếp, nếu chưa thuộc câu đầu thì đừng học câu kế tiếp. Ví dụ đọc câu: “Nam mô tát đát tha tô già đa da a ra ha đế tam miệu tam bồ đà toả”. Đọc đi đọc lại đến khi bạn thuộc lòng, nhắm mắt lại đọc thuộc trôi chảy thì hãy học câu kế tiếp, nếu bạn tham học hết một lần thì bạn không thể nào nuốt chửng một lần được, đừng học hết một lần đó cũng giống như muốn ăn một lần hết cả con bò. Học Chú phải học từng chút từng chút, đừng giống như nhìn biển chằm chằm, rồi nghĩ nước nhiều quá làm sao Tôi có thể uống hết được, mặc dù Chú Lăng Nghiêm rất dài, nếu bạn định tâm thì sẽ học được, nếu ai muốn xuất gia với Tôi thì hãy học thuộc Chú Lăng Nghiêm và Chú Đại Bi, nếu không Tôi sẽ không nhận làm đệ tử, nếu bạn thuộc lòng Chú Lăng Nghiêm thì Tôi công nhận bạn thành tâm một mức nào đó. Tại Trung Quốc thường thường học Chú Lăng Nghiêm phải mất 6 tháng. Vào mùa hè có một đệ tử của Tôi không ăn không ngủ để học Chú Lăng Nghiêm. Đó là biểu thị sự thành tâm, để bụng đói thì học dễ nhớ. Tất cả các pháp đều là pháp diệu. Tôi giảng chữ “Pháp diệu”….xin mời nghe tiếp Video…Hòa Thượng giảng hay quá!

Chú Lăng Nghiêm giảng giải-HT.Tuyên Hóa


Nghe giảng Tập 1, 2,3:
https://www.youtube.com/watch?v=Lx1mqDayR5E&list=PL-DwQkCdiEJL8VUy6zKB1P-mTF8gISqJF&index=1
or
Đọc sách:
Tập 1, 2, 3: http://tangthuphathoc.net/gianggiai/chulangnghiem/00.htm


Monday, March 2, 2015

Làm bánh canh bằng Mung bean starch


P mua bột mung bean này để làm chè bánh lọt, nhưng làm biếng làm, để cả mấy tháng trời rồi, nên hôm nay lấy ra làm thử bánh canh (công thức làm thử cho một người ăn: 4 muỗng canh mung bean starch, 1 muỗng canh bột gạo, 3/4 cup nước), thấy ngon nên chia sẽ, bánh vừa không dính khi đổ ra rổ, vừa có độ mềm và dai vừa phải nên ăn rất ngon

1.Nguyên liệu: (khoảng 3-4 phần ăn)

1 cup mung bean starch
1/4 cup bột gạo
2 cup và 1/2 cup nước
1/2 muỗng cà phê muối
1 muỗng canh dầu ăn

2.Thực hiện:

Bắt một chảo (nồi) nước lên bếp nấu sôi

Cho tất cả nguyên liệu vào nồi, khuấy cho tan đều, rồi bắt lên bếp, khuấy liên tục cho đến khi thấy hơi nặng tay thì tắt lửa (nếu là xài nồi stainless steel) và tiếp tục khuấy không cho ngưng tay khi được hỗn hợp sánh lại như trong hình:


Đổ tí dầu ăn vào bịch ziploc, vò vò bịch cho dầu trải đều trong bịch, múc bột cho vào gốc bịch như trong hình. Lấy kéo cắt góc nhọn của bịch sao cho ra được sợi bánh canh như ý muốn: 


Khi chảo nước sôi bắt đầu bóp cho sợi bánh rơi xuống nước (bịch càng dày bóp mạnh tay thì sợi bánh càng trơn đẹp, xài mấy bịch này bóp cẩn thận hong thôi nó tét hết, P hong có dụng cụ nên làm dã chiến kiểu này...nếu bạn có dụng cụ làm bánh canh, bún thì làm rất lẹ)


Khi bánh nổi lên thì chín 


Vớt bánh ra thau nước lạnh, rửa sạch đổ ra rổ, rồi ăn thôi... khi đã có nước lèo sẵn 

G.Phượng